07/06/2025
Có lúc anh tự hỏi:
Liệu rồi mình có ổn không?
Khi mỗi sáng thức dậy, ánh nắng vẫn hắt qua rèm cửa – nhưng không còn ai nhắn một câu: “Chúc anh một ngày vui.”
Khi đi ngang qua nơi từng hẹn hò, anh vẫn bước, nhưng lòng cứ lạc lối trong ký ức.
Mọi người nói, thời gian sẽ làm lành.
Nhưng anh thấy mình như người sống sót sau một trận bão – đứng giữa những thứ còn sót lại, chẳng biết nên gom lại hay buông tay.
Anh vẫn sống, vẫn ăn, vẫn thở…
Nhưng gọi là ổn thì có lẽ là chưa.
Có lẽ… vẫn còn lâu lắm mới ổn.
Mà cũng có thể, sẽ không bao giờ như trước nữa.