
10/14/2024
Thỉnh thoảng, vào một ngày mây mù như hôm nay, tôi lại nhớ mấy câu thơ của Phạm Công Thiện. Thuở trước, tôi đọc thơ thường đắm mê những câu cảm thán. Còn cảnh, mình thường lướt qua. Bởi lúc ấy cuộc đời mình trong trẻo quá, chỉ toàn nắng ấm nên mình ít rung động bởi những câu tả cảnh.
Nhưng rồi càng lớn, đi nhiều và chiêm ngưỡng vẻ đẹp im lắng, tôi lại tôn thờ những câu tả cảnh hàm chứa quá nhiều ẩn ý.
Có một dạo tôi không dám đọc thơ Phạm Công Thiện hay Du Tử Lê nữa vì tôi thấy đau đớn quá. Dạo đó, thi ca lướt qua tôi như một ý niệm chứ chưa bao giờ quá rõ ràng. Vì tôi cũng không muốn nghĩ ngợi. Chữ nghĩa càng đẹp càng day dứt.
Rồi tôi cũng tự bằng an, tìm lại mọi thứ với trái tim hồn nhiên. Tôi đọc và viết nhiều hơn một chút. Tôi trò chuyện với mọi người lâu hơn một chút. Tôi ra đường gặp "loài người" nhiều hơn một chút.
Tôi nhớ có lần anh Lãng - anh bạn nhậu - đi Nhật, trong một bức ảnh anh đi trên tuyết, những dấu chân in làm tôi nhớ câu thơ của Phạm Công Thiện: "tôi đi đông chìm". Lúc ấy tôi mới thấy câu ấy hay đến vậy!
Tôi đã từng biết một người, một người gửi tôi ảnh một cái cây trước sân. Và tôi cũng đã thấy cái cây ấy trong một mùa đông tuyết dày phủ lấp... Tôi thấy cả một căn nhà gỗ buồn bã, một người lặng lẽ trở về, sửa chữa những thứ vụn vặt, loay hoay một mình bữa cơm tối bên ly rượu. Tôi thấy cả một người thích mùi gỗ, loại gỗ tốt càng lâu càng đẹp...
Hôm nay, trời Sài Gòn nhiều mây quá! Lũ chim bay từ bến Phú Định cứ loạng choạng dưới sân. Tự dưng giữa thu mà tôi lại thấy một mùa đông và những bước chân nặng nề không nhấc nổi...
"tôi đi đông chìm
trời âm u thung lũng khô
nhiều mây chim bay không nổi"
Đôi khi tôi thấy chắc do mình hơi nhạy cảm và cả nghĩ. Có những chuyện giản đơn mà tại mình để tâm quá! Cứ sống hồn nhiên như một đứa trẻ chỉ biết khóc oà vì nhớ, vì mong và vì ghét thì đã nhẹ nhàng.
Tôi vẫn thấy cái cây ấy, cố giữ những điều tốt đẹp dưới lớp tuyết dày. Tôi nhớ mấy dòng thơ Haiku đã đọc từ lâu, chẳng biết nhớ đúng không:
“Trên đám cây sa thảo
dưới bóng hàng thông
tuyết nằm diễm ảo
có cách nào giữ lại
cho tuyết đừng tan không?”
Phải rồi! Mọi thứ nên giữ lại. Tuyết đừng tan! Có khi như vậy lại tốt hơn.
"Ta đã lớn. Và Pauxtốpxki đã chết!
Saigon 11.10.2024
Hạ
Ảnh: Yagiyeti.